Đối với nhiều bạn trẻ cùng trang lứa, nếu hỏi rằng em yêu ai, em thicha ai nhất, câu trả lời nhận được thường là em yêu cha nhất, em quý mẹ nhất. Nhưng với tôi, ngưòi tôi yêu thương nhất chính là ông nội.
Bạn đang đọc: Tả một người thân trong gia đình em lớp 5 hay nhất – 4 bài văn miêu tả người thân: bố, mẹ, anh chị, ông 2023
Ông tôi đã không còn từ ngày tôi vào lớp 1. Những gì tôi còn nhớ về ông là một ông lão râu tóc bạc phơ, hiền lành như một ông bụt bươca ra từ câu truyện cổ tích, một tay chống chiếc gậy gỗ, tay kia chống sau sống lưng bước chầm chậm về nơi có ánh sáng. Làn da ông rất trắng, nổi rõ những đốm đồi mồi tín hiệu của tuổi tác và năm thâng thời hạn. Khuôn mặt tròn trịa, phúc hậu, thánh thiện khi cười, những nêos nhăn xếp lại trông rất chất phác. Đôi mắt đen và sáng ngày trẻ đã trũng xuống bởi những nếp nhăn nhưng vẫn còn tinh anh lắm, vẫn thấy rõ đường, vẫn nhận rõ những cháu những con. Tôi nhớ ông rất thích bộ quần áo màu xanh nước biển, có kẻ sọc như những bộ pyjama mặc ở nhà. Mỗi lần tôi nhớ về ông đều là nhớ về hình ảnh ông trong bộ đồ ấy, đứng ở trước cửa, và cười nhân hậu với tôi như ngày nào, dặn dò tôi đi học sớm về nhà với ông .
Ngày còn trẻ, ông là người đa tài. Ông biêta vẽ tranh, biết làm thơ, còn tưn tay làm những món đồ mới lạ giúp lao động gia đình. Ông còn làm cho tôi rất nhiều đồ chơi, rất nhiều những món đồ đẹp mà tận giờ đây tôi vẫn còn giữ. Ngày ông mất là một ngày trời đầy mưa, tôi được đón về từ nhà trẻ để đến nhìn ông lần cuối. Nhưng tôi đã không còn có dịp được nhìn thấy ông, bởi khi t chưa về đến nhà, ông đã ra đi. Nghe mẹ tôi nói, những tích tắc sau cuối, ông luôn thều thào nói muốn gặp tôi. Lần ấy là lần duy nhất tôi ước sáng sớm hôm ấy tôi nghỉ học, thì tối thiểu tôi được nhìn ông một lần cuối .
Ông ở trên cao ngày ngày nhìn tôi lớn lên chăc sông cũng biết tôi nhớ ông nhiều lắm. Tôi sẽ côa gắng nỗ lực mỗi ngày để ông hoàn toàn có thể tự hào về tôi
Thông thường trong gia đình ông là người rất nghiêm túc nhưng cũng rất vui tính và thường dậy dỗ nhiều điều bổ ích mà có thể bố mẹ cũng không biết hoặc chưa rành đó chính là kinh nghiệm được đúc kết theo năm tháng để chỉ bảo thế hệ con cháu
Gia đình là mái ấm luôn vỗ về, chở che tất cả chúng ta. Ở nơi đó tràn trề suối nguồn yêu thương giữa những người thân dành cho nhau. Ở nơi đó có những người anh, người chị, người em luôn sát cánh bên ta như người bạn sát cánh tạo ra cho ta bao tiếng cười và kỷ niệm. Anh trai của em là một người như vậy .
Xem thêm : Tả cái cặp sách của em
Anh năm nay đã 20 tuổi. Số tuổi giữa anh và em chênh lệch khá nhiều nhueng điều đó không tác động ảnh hưởng gì đến tình cảm giữa hai người. Ngày anh chưa đi học ĐH ở nhà anh luôn dành nhiều thời hạn để chơi cùng em. Anh có nước da bánh mật, khuôn mặt chữ điền với đôi lông mày rậm. Đôi mắt bồ câu giống mẹ luôn cười tít cùng hàng mi dài cong vút khiến em là con gái cũng thấy ghen tị. Sống mũi cao và thẳng hay có những giọt mồ hôi li ti đọng trên đó những ngày nóng giãy. Vì chịu khó tập luyện thể thao, thể hình nên tầm vóc anh vừa cao và cân đối. Em thích nhất là được anh cõng lên vai vì khi đó cảm tưởng như sẽ nhìn được cả quốc tế. Anh có năng khiếu sở trường về thẩm mỹ và nghệ thuật, rất giỏi đàn và hát. Giọng anh khi cao nghều, khi trầm ấm cùng với tiếng đàn guitar da diết khiến ai cũng muốn im re lắng nghe. Anh hay hát cho em nghe, dạy em đàn mấy bài hát của mần nin thiếu nhi, mỗi lần đề cập đến âm nhạc anh lại rất vui tươi và cười giòn tan. Cũng có lúc hai bạn bè cùng ngồi học bài. Những bài toán dễ mà em lơ đãng giải sai anh lại cốc đầu trêu em nhắc em phải tập trung chuyên sâu. Bao nhiêu bài toán khó em lại nhờ anh hướng dẫn, anh say sưa giảng những bài toán tới khi em hiểu thì thôi. Những lúc cha mẹ vắng nhà anh lại rủ em ra vườn hái quả và chơi trốn tìm, ở nhà với anh chưa ngày nào là en thiếu vắng đi tiếng cười. Bây giờ anh đi học xa nhà, em nhớ anh lắm, chỉ mong có dịp lễ hoặc cuối tháng anh sẽ về thăm gia đình. Mỗi lần về trong balo của anh lại có một túi kẹo, một con búp bê hay chiếc vòng tay xinh xinh làm quà tặng cho em. Sau bao ngày không gặp anh lại ôm em vào lòng niềm hạnh phúc vô cùng .
Bố mẹ nói bạn bè với nhau như thể tay chân. Quả đúng như vậy, em rất yêu quý anh trai của em .
Trong gia đình em, nếu mẹ là những lời an ủi ân cần, là bàn tay khéo léo vun vén, là nụ cười hiền hậu nhân từ thì bố lại tựa như trụ cột, là lời dạy bảo nghiêm túc, là sự mãnh mẽ và kiên cường ẩn trong dáng hình bố.
Bố là một cười đàn ông cao lớn và lực lưỡng với tấm lưng lớn và bờ vai rộng mà em hay gọi đó là bờ vai “Thái Bình Dương”. Bởi vậy, bố giống như một cây cao lớn xòe tán lá rộng để cho những cây non là các con lớn lên trong bình yên và hạnh phúc. Bờ vai ấy che chở chống đỡ cả mái nhà. Bố không đẹp như những nam thần hay diễn viên trên màn ảnh nhưng khuôn mặt nam tính và góc cạnh, cùng với nước da ngăm càng thêm khỏe khoắn. Bố không phải là người hay cười nhưng mỗi lần cười, vẻ nghiêm khắc đã tạm thời lùi đi và lộ ra chiếc răng khểnh nên trông bố hiền lành hơn hẳn. Mẹ em nói rất thích chiếc răng khểnh ấy vì nó làm nụ cười của bố tươi tắn và duyên dáng hơn. Đôi mắt bố to, đen nhưng lại tựa như một hòn đảo rất xa xăm và đầy bí ẩn đối với em. Bố che giấu nội tâm giỏi và chả mấy khi biểu lộ nó qua đôi mắt. Điều duy nhất em thấy, là bọng mắt của bố thường khá to do thức khuy làm việc, tiếp xúc với máy tính nhiều. Do vậy, bố cũng bị cận và đeo kính khi đọc báo. Lúc đọc được tin tức phải suy tư, các nếp nhăn của bố hằn in trên trán. Đôi lông mày rậm xích lại gần nhau và bố như già đi… Mái tóc lúc nào cũng được cắt tỉa gọn gàng và đâu đó đã lốm đốm vài sợi bạc. Dù nó chưa nhiều cũng khiến lòng em đủ xót xa. Bàn tay bố to và rộng, bàn tay em lọt thỏm trong bàn tay ấy. Các ngón tay cứng rắn và vững chãi. Bàn tay ấy không mịn màng và thô ráp, mạnh mẽ mà cũng tràn đầy tình yêu thương, ấm áp khi cần và cương quyết lúc phải. Có lần em soi hoa tay, thấy bố chỉ có đúng một cái, bố cười bảo “Thế nên bố chả khéo cái gì đấy!”. Nhưng với em bố không cần vẽ đẹp, làm đồ thủ công giỏi hay nấu ăn ngon, em thích bố chia sẻ với em về học tập, về cuộc sống, về những suy nghĩ. Những lúc ấy, giọng của bố trầm và vang vọng vào tâm trí em. Không phải giọng nói của nhà thuyết giảng mà chất chứa trong từng lời nói là sự đồng cảm và hi vọng em thấu hiểu được. Đó là khoảnh khắc của tình cha con.
Sự yêu thương, dạy dỗ của bố có thể chẳng dịu dàng như mẹ nhưng đó là người đàn ông quan trọng nhất và em biết ơn nhất cuộc đời này!
Xem thêm: Không muốn gần gũi gia đình chồng
Xem thêm : Đề 4 – Đề bài rèn luyện – Bồi dưỡng học viên giỏi Tiếng Việt 5
Bài văn miêu tả người thân trong gia đình thì các bạn thường chọn miêu tả bố và mẹ vì là những người thân thiết nhất của mình rồi, đối với con gái thì nhiều khi thân bố còn hơn thân với mẹ
“ Mẹ ! ”, đó là tiếng gọi thiêng liêng và tha thiết nhất so với em. Mẹ là người mà em thân mật và tự do nhất, người hoàn toàn có thể cùng em san sẻ mọi điều, người sát cánh cùng em trên mỗi chặng đường từ lúc bé và cả khi trưởng thành .
Mẹ em là một người phụ nữ hiền lành và nhân hậu. Mẹ năm nay 40 tuổi, hơi thấp và gầy. Với nước da trắng hồng, mịn màng và khuôn mặt rạng rỡ, nhìn mẹ trẻ ra nhiều, mọi người hay trêu là hai chị em mỗi khi em đi cùng mẹ. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, mái tóc dài và dày, đen óng, mẹ hay búi sau gáy để thuận tiện khi thao tác. Hai gò má mẹ gầy, hiện rõ, đôi mắt mẹ sâu và đen, đôi mắt ấy thánh thiện và luôn tràn ngập yêu thương. Em rất yêu nụ cười của mẹ, một nụ cười hiền dịu và yên bình, luôn khiến em niềm hạnh phúc. Mẹ em làm nông, quanh năm khó khăn vất vả với ruộng đồng, đôi bàn tay chai sạn và thô ráp, nhưng đó lại là đôi bàn tay ấm cúng mà em yếu thương nhất. Đôi bàn tay đã nuôi nấng, chăm nom em, đôi bàn tay vỗ về, ôm em vào lòng mỗi khi có chuyện buồn. Vòng tay mẹ là nơi bình yên nhất, nơi em cảm thấy thật bảo đảm an toàn và không phải lo nghĩ điều gì. Mẹ là một người đơn giản và giản dị, những bộ đồ mẹ mặc cũng đã lâu nhưng luôn được mẹ giữ gìn cẩn trọng, mẹ nói mẹ làm nông thì cần gì quần áo đẹp. Mẹ là một người tuyệt vời và giàu đức quyết tử, mẹ yêu thương em và gia đình hơn tổng thể, mẹ luôn cố gắng nỗ lực thao tác chịu khó để em được học tập và lớn lên vừa đủ nhất. Năm tháng dãi dầu, khuôn mặt mẹ khởi đầu có những nếp nhăn và đôi lúc đôi chân còn đau nhức mỗi khi trái gió trở trời, những lúc như vậy em thương mẹ biết nhường nào. Mẹ nấu ăn rất ngon, mùi vị đặc trưng của mẹ không nơi đâu có được, mùi vị của gia đình, của tình mẹ bát ngát. Mỗi buổi tối, em hay ngồi tâm sự cùng mẹ, kể cho mẹ nghe nhiều chuyện ở trường, ở lớp. Mẹ luôn lắng nghe và cho em những lời khuyên quý giá .
Xem thêm : Em hãy tả lại chiếc cặp sách
Em rất yêu mẹ của em, mẹ là người hiểu và yêu thương em vô điều kiện kèm theo. Em sẽ luôn cố gắng nỗ lực là một đứa con ngoan để mẹ được vui vẻ .
Source: https://suanha.org
Category : Gia Đình