Trong cuốn Pháp Luân Đại Pháp Nghĩa Giải của ông Lý Hồng Chí, khi có đệ tử hỏi về việc diệt tà, ông Chí đáp : ” Ma mà đại nghịch thì nên phải bị giết “. Tìm hiểu chính sách quản lý và vận hành của giải pháp tu luyện này, ta sẽ hiểu vì sao Thiên Hà và những bị can hoàn toàn có thể giết người thản nhiên như vậy !
Xin quý vị hãy kiên nhẫn đọc. Và hãy thấu hiểu vì sao Phật giáo phải lên tiếng nói. Bởi Lý Hồng Chí luôn dựa vào giáo lý Phật pháp để lợi dụng, chiếm hữu và phản lại. Điều ấy gây hại cho Phật giáo chân chính.
Qua điều tra của các cơ quan công an, các thủ phạm và nạn nhân trong vụ giết người đổ bê tông trước đó đều có quá trình luyện tập Pháp Luân Công tại địa phương nơi mình sinh sống.
Bạn đang đọc: Tìm hiểu phương pháp tu luyện của Phạm Thị Thiên Hà và nhóm giết người đổ bê tông tại Bình Dương
Quý vị có thể hiểu thấu đáo, rốt ráo giáo lý của Lý Hồng Chí đến tận cùng là gì, tầng cao nhất là gì. Làm sao để quý vị khỏi ngộ nhận, ảo giác và gây tội ác mà không hề biết. Bài phân tích dưới đây của một học giả Việt Nam đã nhiều năm nghiên cứu Pháp Luân Công để xác định giáo lý của PLC có thật là Chân Thiện Nhẫn hay không.
Dư luận hội đồng Pháp Luân Công vừa mới qua lên tiếng phản bác lại việc những hung thủ trong vụ giết người đổ bê tông ở Tỉnh Bình Dương là không thuộc về học viên của Pháp Luân Công, bởi giáo lý của PLC cấm sát sinh nên không hề giết người. Họ tôn vinh những giá trị Chân Thiện Nhẫn, thế cho nên tuyệt đối không có bất kể việc dạy giết người nào cả.
Chúng ta thường nghe PLC đề cao Chân Thiện Nhẫn, nhưng tôi biết một nửa sự thật (Chân) thì sẽ không còn là sự thật nữa. Mỗi góc nhìn sẽ cho ra nhiều nhận định khác nhau, nhưng để hiểu rõ vì sao Hà lại hành động như thế, ta phải tìm hiểu kỹ ngọn nguồn tâm lý của Thiên Hà, dường như vụ án còn quá nhiều điều kỳ quặc và uẩn khúc khiến cần phải tìm lời giải thích.
Ở góc độ Pháp Luật thì Thiên Hà và các bạn đồng tu là những hung thủ nhẫn tâm. Ở góc độ cộng đồng PLC thì họ cho rằng nhóm này không phải là học viên và không liên quan gì đến PLC. Khi tìm hiểu sâu vào giáo lý và đứng dưới góc độ của Hà, dường như, Phạm Thị Thiên Hà và những người liên quan cũng có thể là những nạn nhân của Pháp Luân Công.
Vậy thay vì chỉ trích Phạm Thị Thiên Hà, bài phân tích dưới đây hy vọng sẽ cung cấp một góc nhìn từ chính giáo lý của Pháp Luân Công để phân tích một cách công bằng về cách tu luyện và tư tưởng của nhóm.
Phạm Thị Thiên Hà là một người có học tập tri thức, từng mở quán cafe NewEpoch để những đồng tu PLC đến giao lưu hội họp ( thậm chí còn tu luyện tại chính nhà Hà ). Thiên Hà đã tiến rất sâu trong quy trình tu luyện, nhất nhất theo giáo lý của Pháp Luân Công, với lòng nhiệt huyết vì đạo nên Hà đã đi nhiều nơi để góp sức cho những khuôn khổ truyền bá của môn phái Pháp Luân Công cùng người mẹ ruột của mình. Việc Hà tu luyện tới mức Tịch cốc ( một điều mà ông Lý có giảng trong chương 7,8 cuốn Chuyển Pháp Luân ). ” Tịch cốc ” là một từ của Phật giáo, nhưng Lý Hồng Chí đã đánh cắp và dạy đệ tử theo khái niệm của mình.
Vì sao nói Lý Hồng Chí không dạy sát sinh nhưng lại dạy diệt tà? Mà diệt tà ở đây không phải biểu tượng ý niệm như nhà Phật thường nói như diệt Khổ, diệt tham sân si, mà tà của PLC ở đây là sự hiện hữu có thật, là thực thể nguy hiểm.
Trong Pháp Luân Đại pháp nghĩa giải của Lý Hồng Chí có viết : ” Ma mà đại nghịch thì nên phải bị giết “. Ma ở đây là ai ? Ma hình tượng, hay ma là người thật ? Đại nghịch là thế nào ?
1. Vậy ai là “ma quỷ”, bị “quỷ nhập hồn” cần DIỆT?
Theo lời dạy của Pháp Luân Công, những người can thiệp vào việc tập luyện Pháp Luân Công đều là ” ma quỷ “, gồm có cả con người và tổ chức triển khai nào dám tẩy chay việc truyền bá của giáo phái. Ông Lý Hồng Chí cũng gọi họ là ” tà ác “, ” cựu thế lực “, ” lạn quỷ “, ” những con ma phá hoại Đại Pháp ” hay ” quỷ Satan ” … Những bài viết cực kỳ phức tạp như : ” Ma quỷ đang nỗ lực lấy cắp thời hạn của những học viên Đại Pháp ” nghiên cứu và phân tích có những người nào được gọi là ma quỷ cần loại trừ : Đó là những người can nhiễu tới học viên, quỷ là người phỉ báng buổi trình diễn Thần Vận, quỷ tẩy chay học viên, quỷ làm xã hội tiếp thị quảng cáo và chính phủ nước nhà can nhiễu học viên … là những đối tượng người dùng cần DIỆT. Nhiệm vụ của những học viên là phải Phát chính Niệm ( DIỆT ) quỷ : ” Ở đây, tôi muốn nhắc nhở những học viên rằng, trước khi tất cả chúng ta làm bất kỳ việc gì để xác nhận Pháp, xin hãy quan tâm tới việc phát chính niệm để vô hiệu những con quỷ này, để giảm thiểu những can nhiễu và tổn thất không đáng có. Đồng thời tất cả chúng ta phải phối hợp cùng nhau, nếu không tất cả chúng ta sẽ để cho tà ác dùi vào sơ hở. Nhiều thời hạn sẽ bị tiêu tốn lãng phí và thậm chí còn sẽ ảnh hưởng tác động tới tiến trình chính Pháp. ( minhhui.org ) ” Một số người tu luyện Pháp Luân Công nhưng vô tình chết bất đắc kỳ tử ngay sau đó. Để che giấu lời nói dối của mình rằng ” những người tu luyện thật sự sẽ không bị bệnh hoặc gặp nguy hại “, ông Lý Hồng Chí đã gọi họ là ” ma quỷ “. Ông Lý nói, ” Khó phân biệt ra nhất chính là loại ma như vầy, lực phá hoại của chúng rất lớn. Nó cũng tới học Pháp Luân Đại Pháp cũng nói Pháp Luân Đại Pháp là tốt … Sau đó đùng một cái chết đi hoặc đi theo đường ngược lại, chúng là đến phá hoại Pháp Luân Đại Pháp “. ( Pháp Luân Đại Pháp Nghĩa Giải )
2 .Tại sao Pháp Luân Công lại xúi giục những tín đồ của mình “diệt trừ ma quỷ”?
Ông Lý Hồng Chí nói, [Động vật] không chỉ [làm] phụ thể, [nó] còn [có thể] giết nguyên thần của con người, nó chui vào nê hoàn cung của người ta, ngụ ở đấy. Nhìn bề ngoài thì là một người, nhưng nó không phải là người; (Chuyển Pháp Luân, bài giảng thứ ba, phụ thể).
PLC cho rằng, người càng tu luyện lên cao tầng liền kề, sẽ bị càng nhiều thế lực tà ác cản phá, nên cần bị DIỆT trừ, vậy nên họ coi giết người là Chính Pháp, chứ không phải là yếu tố tu luyện cá thể. ” Vấn đề can thiệp của những thế lực tà ác chắc như đinh sẽ phát sinh khi một người đang tu luyện lên cao tầng liền kề “. ( Trung Quốc Pháp Luân Công, phiên bản sửa đổi ).
“Nếu như tà ác đã đến mức không thể cứu không thể giữ, thì có thể chọn lấy các phương thức tại các tầng khác nhau để ngăn chặn và diệt trừ… Tận trừ tà ác là vì Chính Pháp, chứ không phải là vấn đề tu luyện cá nhân“. (Nhẫn vô khả Nhẫn)
Vậy chữ Thiện trong Chân Thiện Nhẫn ở đây, chỉ là khẩu hiệu chỉ là bề ngoài, bề mặt của PLC. Học viên vẫn có thể nhân danh Chính Pháp của PCL để DIỆT người, trừ tà, nếu như xem ai đó là Ma Quỷ hay Ma Phá Hoại Đại Pháp. Đây phù hợp với lời giảng của Pháp Luân Công.
3. Phạm Thị Thiên Hà chỉ đang thực hành theo đúng lời giáo huấn của Pháp Luân Công
Vậy Phạm Thị Thiên Hà có cực đoan không ? Câu vấn đáp là Không ! Bởi vì sự cực đoan bắt nguồn từ chính giáo lý của PLC rồi. Nếu trong giáo lý Phật giáo, Đức Phật không được cho phép tu Tịch Cốc. Khi giảng thuyết Bốn Đế ở vườn Lộc Uyển gần Bénarés, Phật khuyên nên tu theo phép Trung Đạo, một mặt không được đam mê nụ cười nhục dục, mặt khác cũng không được ép xác khổ hạnh đến nỗi thân bị yếu sức, ý thức mỏi mệt. Phật giáo không chủ trương tịch cốc. “ Chí tôi muốn tới lâm tuyền, Quyết phương tịch cốc, liễu đường tử sinh. ”
Còn Tịch Cốc của Pháp Luân Công mà Phạm Thị Thiên Hà đang tu luyện là gì?
Theo bài giảng thứ 8 cuốn Pháp Luân Công, ông Lý cho rằng:
Nếu chư vị thật sự muốn tịch cốc, chư vị cứ thử tu. Theo tôi được biết, thông thường khi sư phụ truyền công lên cao tầng, nếu thật sự đưa người lên, [và] tại pháp môn của ông có tịch cốc, thì có thể xuất hiện hiện tượng ấy, nhưng ông không thể phổ cập [rộng rãi], thông thường đều mang đồ đệ đi mật tu, tu đơn độc.
Điều này có nghĩa là Lý Hồng Chí úp úp mở mở, khuyên người ta chưa tới tầm Tịch cốc thì đừng có tu. Trong đoạn trên, có từ ông. Ông chính là Đại Pháp, chính là Lý Hồng Chí. Phiên bản mới ngay mở đầu của Chuyển Pháp Luân Công, thay vì viết là Phật Pháp Tinh Thâm nhất, thì Lý Hồng Chí viết: “Đại Pháp là trí tuệ của sáng thế chủ, ông là căn bản của khai thiên tịch địa…”. Cuối cùng, ông là Đại Pháp, ông là sáng thế chủ, ông chính là Lý Hồng Chí”.
Phải chăng cho nên vì thế mà Phạm Thị Thiên Hà cùng những bạn đồng tu đã ” bế quan tỏa cảng ” luyện công đến tầng nhất định, như Chuyển Pháp Luân có ghi rõ : Tầng khác nhau có Pháp của tầng khác nhau, Thiên Hà luôn thấy mình như người đầu lĩnh đưa đồ đệ đi mật tu, tu đơn độc và theo quy định của pháp môn là nhà hàng kham khổ, thậm chí còn chỉ ngồi thiền định mà không ăn không uống, dẫn tới một số ít người không chịu nổi, có khuynh hướng trái ý dẫn đến bị sát hại ?
4. Lý Hồng Chí còn nói về việc các sinh mạng bị học viên giết sẽ được sống trong thế giới thần tiên, nếu như học viên trở thành Phật trong tương lai.
Khi vấn đáp về yếu tố sát sinh, ông Lý nói :
“Đồng thời, có một bộ phận sinh mệnh bị chư vị làm hại sẽ ở trong thế giới tương lai chư vị viên mãn trở thành chúng sinh của thế giới của chư vị, sẽ biến chuyện này trở thành việc tốt. Nếu các sinh mệnh bị làm hại họ biết được: “Ồ, mình sẽ đến thế giới của Phật”, thì họ sẽ vươn cổ ra để cho chư vị giết họ, họ sẽ rất vui mừng để cho chư vị giết họ“. (Giảng Pháp tại Pháp hội Thụy Sỹ).
Có nghĩa là theo lời ông Lý Hồng Chí: Người bị giết giống như ta hóa kiếp gà cho hết kiếp này sang kiếp khác tốt hơn như dân gian thường niệm cho đỡ cảm giác tội lỗi. Nghe những câu này mà các học viên của Pháp Luân Công cũng hoan hỷ vỗ tay thì không thể hiểu nổi họ có còn minh mẫn nữa hay không?
Quả là qua những lời truyền bá thiện lành, tốt đẹp, vẫn còn một nữa thực sự tất cả chúng ta chưa hề được biết ! Câu hỏi đặt ra là, tại sao cả trăm triệu người theo môn phái này ( điều được PLC quảng cáo ) lại không hề đặt câu hỏi phỏng vấn hay phản đối ông Lý về những lời giảng trên ? Chắc không ai hoàn toàn có thể vấn đáp được, vì họ đều bảo : Pháp Luân Đại Pháp Hảo, Chân Thiện Nhẫn Hảo ! Như một ám thị trong tu luyện khiến học viên từ từ mất hết lòng trắc ẩn.
5. Tại sao học viên Pháp Luân Công không thấy ghê sợ khi họ giết người, thậm chí là còn tu luyện với xác chết một thời gian rồi mới bỏ đi? Họ nghĩ gì về sinh mạng con người?
Pháp Luân Công tuyên truyền rằng ” nguyên thần là bất diệt “, công bố rằng khi một người chết, chỉ nhục thân của anh ta được trút ra và anh ta cảm thấy vô cùng tuyệt vời ; rằng khi một học viên đạt đến trình độ Viên Mãn, người đó hoàn toàn có thể vào thiên giới mà không mang theo nhục thân của mình. Ông Lý Hồng Chí nói rằng, ” Chúng tôi từ cao tầng liền kề mà nhìn, thấy khi con người chết rồi, nhưng nguyên thần bất diệt “. ( Chuyển Pháp Luân ). ” Con người chết đi ấy chỉ là một tầng phân tử lớn nhất, chính là cái xác người này, tầng phân tử mặt phẳng này đã chết đi ở khoảng trống này, đã thoát rớt ra, còn thân thể thật sự của chư vị vốn cấu thành từ vật chất vi quan lẽ nào sẽ chết ? ” ( Giảng Pháp tại Pháp hội những phụ đạo viên ở Trường Xuân ).
” Chính là khi người ta vào đúng tích tắc đang chết ấy không có cảm xúc sợ hãi, mà trọn vẹn trái lại đùng một cái cảm thấy một loại cảm xúc giải thoát, có một loại cảm xúc hưng phấn tiềm tại ; có người cảm thấy lập tức không còn sự câu thúc của thân thể nữa, nhẹ nhàng phiêu đãng bay lên một cách rất tuyệt đẹp “. ( Chuyển Pháp Luân ) ” Ở ngoài hành tinh này, quá khứ có rất là nhiều hình thức tu luyện và những quốc tế thiên quốc của những thiên thể khác nhau, 99,9 % họ đều là không cần thân thể “. ( Giảng Pháp tại Pháp hội những phụ đạo viên ở Trường Xuân ) Để đạt được sự Viên Mãn, ông Lý Hồng Chí đã nhu yếu những người theo ông từ bỏ chấp trước vào nhục thân. ” Nếu như chư vị thực sự viên mãn rồi, chư vị là đã tu thành một vị Thần rất lớn rồi, hoặc là vị Phật rất lớn … chư vị đem toàn cầu nắm trong tay thì cũng không tốn chút công sức của con người “. ( Giảng Pháp tại Pháp hội Châu Âu ) ” Do vậy khi tu thành trong tương lai, họ muốn gì giơ tay lập tức được ngay, cần gì có nấy, muốn làm gì thì làm được nấy, trong quốc tế của họ cái gì cũng có “. ( Chuyển Pháp Luân ) ” Có thể buông bỏ sinh tử, thì chính là Thần ; không hề buông bỏ sinh tử, thì chính là người “. ( Giảng Pháp tại Pháp hội Úc châu ) Bị chuốc độc bởi lời thuyết giảng của ông Lý Hồng Chí, nhiều Fan Hâm mộ Pháp Luân Công chuẩn bị sẵn sàng tin chắc vào những điều ngụy thuyết của ông ta, thế cho nên họ không trân trọng đời sống hiện tại của họ mà chỉ mang lấy khung hình của họ như thể ” túi da người thấp hèn “. Theo đó, để đạt được Viên Mãn, một số ít Fan Hâm mộ thậm chí còn đã tự kết liễu đời mình. ( https://thanhnien.vn/thoi-su/nhung-bien-tuong-cua-phap-luan-cong-1084366.html )
6. Một tổ chức nhấn mạnh chữ “灭” (mia, diệt) thì có thể gọi là Thiện, là Nhẫn được không?
Bài liên quan
Pháp Luân Công tặng biểu tượng Chân – Thiện – Nhẫn cho một số chùa
Lời kêu gọi Phát chính niệm để diệt trừ tà ác của ông Lý Hồng Chí dạy học viên Pháp Luân Công là gì? Tại sao lại phải trì chú vào chữ DIỆT?
Đó là lời lôi kéo phát chính niệm DIỆT TÀ 4 lần trong ngày, mỗi lần 15 phút, là một trong 3 nhu yếu phải thực thi của một học viên PLC. Đây cũng chính là tiền đề chính nuôi dưỡng ác tâm trong lòng mỗi học viên. ” Theo lệ phát chính niệm đồng điệu toàn thế giới, sau khi thanh lý bản thân xong, vào mỗi điểm giờ đúng, mỗi lần tối thiểu 5 phút, tổng thể những đệ tử Đại Pháp trên toàn quốc tế, đều tâm lý trong tư tưởng như sau :
1: Thanh trừ hết thảy tà ác đang phá hoại Đại Pháp, “vô sở bất bao, vô sở di lậu” (không gì không bao hàm, không gì bị bỏ sót);
2: Cũng có thể nhắm vào một hai mục tiêu cụ thể;
3: Mặc niệm khẩu quyết Chính Pháp của Sư phụ — “Pháp Chính càn khôn, tà ác toàn diệt” [法正乾坤、邪恶全灭] — cũng có thể tuỳ nhu cầu bản thân mà niệm thêm “Pháp Chính thiên địa, hiện thế hiện báo” [法正天地、现世现报], (lưu ý: các khẩu quyết cần phải niệm theo khẩu âm tiếng Hán phổ thông, không phải tiếng Việt hay tiếng khác);
4: Mặc niệm khẩu quyết xong, cần tập trung niệm lực cường đại để niệm một chữ “DIỆT” [灭 hoặc 滅]; chữ “DIỆT” này lớn mạnh mẽ và to như cả vũ trụ thiên thể, hết thảy các không gian đều “vô sở bất bao, vô sở di lậu” (không gì không bao hàm, không gì bị bỏ sót); khi nhập tĩnh thì có niệm lực mạnh mẽ, đặt chắc vào một chữ “DIỆT” to lớn; chú ý không được ngủ qua đi mất, nếu không thì dẫu ngồi lâu đến mấy cũng không có hiệu quả.
Ở câu khẩu quyết thứ 2: Pháp chính thiên địa, hiện thế hiện báo mục đích cầu cho một mục tiêu cụ thể phải chịu báo ứng ngay trong đời này.
Nếu những bạn đọc kỹ, sẽ thấy rất nhiều hình ảnh, ảo giác Open trong những học viên Pháp Luân Công. Thế nên việc Phạm Thị Thiên Hà giết người không ghê tay, cũng là do những ảo giác hoang tưởng việc diệt quỷ dữ trong người hai nạn nhân kia, được coi là việc “ Trợ Sư Chính Pháp ”. Chúng ta biết, Pháp Luật quy phạm hành vi con người, nhưng một khi tín tâm quá lớn gây Open ảo giác, hành vi của người ấy sẽ vượt ra ngoài khuôn khổ Pháp Luật. Giả sử, cơ quan Pháp Luật chưa phát hiện, thì chị Hà và nhóm đồng tu vẫn thản nhiên trước thi thể của hai nạn nhân, và truyền bá tu luyện PLC vẫn liên tục, chính do họ đều nghĩ hai người ấy là : “ ma quỷ ”, còn họ thì đang Diệt Tà, một việc thông thường của môn phái.
7. Phạm Thị Thiên Hà có bị tẩu hỏa nhập ma?
Theo ý niệm của Pháp Luân Công, Chuyển Pháp Luân, bài giảng 6, chứng minh và khẳng định tẩu hỏa nhập ma không sống sót. ” Trong giới tu luyện có một thuyết, gọi là ‘ tẩu hoả nhập ma ’ ; ảnh hưởng tác động trong quần chúng cũng rất lớn. Đặc biệt có 1 số ít người tiếp thị chuyện này rất rầm rộ, làm 1 số ít người không dám luyện công nữa. Người ta hễ nghe thấy nói rằng luyện công rồi sẽ [ bị ] tẩu hoả nhập ma, liền sợ quá không dám luyện nữa. Kỳ thực, tôi nói với mọi người rằng, tẩu hoả nhập ma trọn vẹn không sống sót. ” ( Chuyển Pháp Luân ) Ở một pháp môn rao giảng như vậy, thật khó để học viên hoàn toàn có thể quay đầu Để ý đến bản thân mình. Ở một ranh giới mà Đúng – Sai không còn phân định được nữa, chỉ còn niềm tin vì Đại Pháp mà thôi.
Theo góc nhìn giáo lý của PLC, thì Phạm Thị Thiên Hà không hề tẩu hỏa nhập ma. Bởi Thiên Hà vững tin mình đang hành đạo đúng chính pháp, chứ không phải là phạm tội. Mà theo giáo lý Pháp Luân Công, đó là những người tu đến 1 tầng nhất định, mới làm như vậy được. Hà cho rằng, bạn đồng tu của mình bị tà nhập, quỷ nhập, và không tuân theo nội quy pháp môn, nên Hà phải DIỆT anh ta. Hà đang làm theo đúng pháp môn tu tập của mình.
8. Chính sư phụ của Pháp Luân Công cũng dẫn chứng về việc ai cản ông ấy sẽ bị DIỆT. Vậy nên học viên noi theo?
Ông Lý Hồng Chí đã công bố rằng ông đã giết một sinh mạng mà ông ta cho rằng người ấy đã phá hoại Đại Pháp. – Chuyển Pháp Luân, Bài Giảng Thứ 5, Khai Quang Cũng có [ kẻ ] không tốt ; không tốt thì tất cả chúng ta cũng cần giải quyết và xử lý. Ví dụ, lần tiên phong tôi đến Quý Châu truyền công, trong lúc ở trên lớp, thì có một người đến tìm tôi, nói rằng lão sư gia anh ta muốn gặp tôi, rằng sư gia của anh ta tên là như vậy như vậy, đã tu luyện rất nhiều năm. Tôi nhìn một cái thì thấy người này mang theo âm khí, rất không tốt, mặt vàng như sáp. Tôi bảo tôi không gặp ông lão ấy, không có thời hạn, khước từ thẳng. Kết quả ông lão đó không vừa lòng, [ và ] mở màn phá quấy tôi, hàng ngày phá rối. Tôi là người không thích đấu với người ta, tôi cũng không thèm đấu với ông lão ấy. Ông ta quăng đến cái gì không tốt thì tôi thanh lý, thanh lý hết xong, tôi lại truyền Pháp của mình. Quá khứ vào triều Minh có một người tu Đạo, khi tu Đạo bị mắc phụ thể là rắn ; sau đó người tu Đạo tu không thành kia chết đi, và con rắn này đã chiếm hữu thân thể của người tu Đạo ấy, rồi tu xuất được hình người. Ông sư gia của anh kia chính là hình người mà con rắn kia tu thành. Vì bản tính của ông ta không đổi, [ ông ta ] lại hoá thành con rắn lớn đến phá rối tôi. Tôi thấy vậy là thái quá, tôi bèn bắt nó trong tay, dùng một loại công can đảm và mạnh mẽ khác thường, gọi là ‘ hoá công ’, hoá phần nửa dưới của nó, hoá thành nước ; nửa thân trên của nó bỏ chạy về.
Một hôm trạm trưởng trạm phụ đạo Quý Châu của chúng ta được đồ tôn của ông ta tìm đến, nói rằng sư gia muốn gặp bà. Bà trạm trưởng đến, vào đến hang động thì thấy tối đen không trông thấy gì cả; chỉ thấy một hình ảnh ngồi ở đó, mắt phóng ra ánh sáng xanh lục; hễ [ông ta] mở mắt thì động sáng, còn nhắm mắt thì trong động lại tối đen. Ông ta nói bằng thổ ngữ địa phương: ‘Lý Hồng Chí lại đến, lần này chúng tôi không có ai làm chuyện kia nữa; tôi đã nhầm. Lý Hồng Chí đến để độ nhân’. Đồ tôn hỏi ông ta: ‘Thưa sư gia, thầy đứng dậy đi, chân của thầy bị sao thế?’ Ông ta nói: ‘Tôi không đứng dậy được nữa, chân của tôi bị thương rồi’. Hỏi ông ấy bị thương ra sao, ông ta bèn bắt đầu kể về quá trình phá rối của mình. Đến Hội Sức khoẻ Đông phương năm 1993 tại Bắc Kinh ông ta lại phá rối tôi. Vì ông ta cứ làm điều xấu, ông ta phá hoại việc tôi truyền Đại Pháp, nên tôi đã triệt để tiêu huỷ ông ấy.
Sau khi tiêu huỷ, những sư tỷ, sư muội, sư huynh, sư đệ của ông ta đều muốn hành vi. Lúc đó tôi nói với họ mấy câu ; họ đều cảm thấy kinh hoàng, thấp thỏm lắm, không ai dám hành vi gì nữa, và cũng hiểu ra chuyện này. Trong số họ 1 số ít [ người ] vẫn trọn vẹn là người thường, [ mặc ] dù đã tu một thời hạn rất dài. Hết trích !
Để kết thúc vấn đề này, ta hãy cùng ngẫm xem: Phải chăng nếu lúc trước không tu luyện PLC thì cuộc đời của Phạm Thị Thiên Hà, Nguyễn Ngọc Tâm Huyên… là những người có tri thức sẽ có một đời sống như những người bình thường khác. Một đời sống có gia đình, mẹ con, chồng con, sống và làm việc thiện cho mình và cho nhiều người thay vì thay mặt “chính pháp” PLC mà đi diệt người khác?
Nhưng thực sự trong hiện thực này dù đau lòng đến mấy, tất cả chúng ta cũng phải cố gắng nỗ lực nhìn nhận cho đúng và đừng bỏ quên lòng trắc ẩn của mình. Mà lòng trắc ẩn, là nguồn cội, nền tảng của đạo đức và hướng đi đúng đắn cho một con người trong bất kể xã hội nào, tự cổ chí kim. Bởi hung thủ, nạn nhân, cũng chỉ đều là nạn nhân của giáo phái họ theo, dẫn họ tới phạm tội mà họ vẫn cho rằng mình đúng ” chính pháp ” thì đây là bài học kinh nghiệm cảnh báo nhắc nhở đau lòng nhất mà mọi người cần quan tâm ! ————————- * * * Bài viết dưới góc nhìn cá thể của người điều tra và nghiên cứu PLC
Source: https://suanha.org
Category : Vật Liệu