MENU

Nhà Việt

Phục Vụ

24/24

Email Nhà Việt

[email protected]

Biến thái, cút! – Chương 2: Sự cố tàu điện ngầm – Wattpad

                                    

"Ân... ưm.. thả ra... buông... tôi muốn.... ân ... ra..." Hạ Minh Dương rên rỉ, cố gắng đung đưa người để phân thân thoát khỏi bàn tay của người kia.
"Ngoan, nhịn chút đi, đợi ta tới cùng nào!" Người kia thủ thỉ bên tai cậu. Hắn hung hăng đâm vào cho đến khi gần bắn ra mới buông tay. Hạ Minh Dương cong người bắn ra, cả người mềm nhũn mơ màng nằm sấp trên giường. Cứ tưởng đã xong, nào ngờ hắn ta lấy tấm chăn mỏng, một đầu cột vào giữa cà vạt đang trói buộc tay cậu, đầu còn lại vắt lên xà ngang trên trần. Tấm chăn dài được xà ngang chia làm hai khoảng bằng nhau. Hắn nắm đầu kia, kéo xuống. Cả người cậu đều bị kéo lên. Từ tư thế cậu nằm, hắn đè sang tư thế hắn nằm, cậu cưỡi. Hắn đặt cậu ngồi trên đỉnh nam căn to lớn kia, rồi hung hăng ấn hông cậu xuống
"A..." Đỉnh nam căn bất ngờ đâm sâu vào trong khiến cậu hét lên.
"Mỹ nhân, cưng tự động coi nào. Nếu lên xuống được bốn lần, đêm nay coi như xong, chúng ta nghỉ ngơi. Thế nào?" Hắn lộ ra nụ cười gian trá.
Hạ Minh Dương cố gắng dùng sức lực cuối cùng nhấc thân thể mềm nhũn của mình lên, rồi thả rơi tự do. Cứ thế, 2 lần đã khiến cậu cạn sức. Hắn thấy cậu mềm oặt nằm trên người mình, liền cười, đồng thời nắm lấy đầu tấm chăn kia kéo xuống khiến cơ thể cậu nâng lên. Sau đó, hắn thả tay để thân thể cậu rơi xuống. Cứ thế, hắn khiến cậu luật động lên xuống không biết bao nhiêu lần cho tới khi hắn bắn ra. Cậu ngất đi, còn hắn thì ngủ. Tinh dịch của hắn vẫn ở trong cậu, còn của cậu thì bắn ra cả giường và ngực hắn. Cả phòng đầy mùi ái tình.
------------------Ta là phân cách tuyến báo thức--------------------
Hạ Minh Dương giật mình tỉnh dậy. A~ Sao mình lại mơ tới cái đêm hôm đó chứ!!!? Cậu thở dài, liếc sang đồng hồ. Đã 6h15, cậu sẽ muộn tàu mất! Nhanh chóng lao vào phòng tắm, sửa soạn, thay đồ xong liền lao ra khỏi nhà. Cậu dùng tốc độ tối đa chạy đến ga tàu điện ngầm. Cố gắng lao vào tàu. Phù, vừa kịp~~~
"Xin lỗi!" Cậu quay sang nói với người cậu đâm phải lúc lao vào tàu. Xong, cậu tiếp tục ôm cột cạnh cửa, gục đầu, nhắm mắt nghỉ ngơi một chút.
--------------Đổi góc nhìn nào-------------
Quay lại 30 phút trước, trên đường lớn, cách ga tàu điện ngầm không xa, một chiếc xe đen đột nhiên dừng lại. Lái xe bước xuống kiểm tra, sau đó quay người ngồi phía sau xe.
"Cậu chủ, xe hư rồi, giờ sao đây?"
"Chú Từ, sao xe lại hư? Sao chú không kiểm tra xe trước từ hôm qua? Giờ sao nữa, tôi sắp trễ giờ rồi, gọi xe khác tới thì tắc đường sẽ trễ hơn. Đành đi tàu điện vậy. Chú mang xe đi sửa, chiều qua công ty đón tôi." Nói xong, cậu chủ kia xoay người xuống xe, đi đến ga tàu điện. Từ chỗ này đến công ty cần qua hai trạm. Mà tuyến tàu sáng luôn đông người, cậu chủ kia liền chen chúc bên trong, tìm được một chỗ gần cửa khá thoải mái. Lúc tàu gần đóng cửa, một bóng người lao vào, đâm vào lòng hắn. Mùi hương thoang thoảng ập vào khoang mũi. Sau đó liền nghe thấy âm thanh nhẹ nhàng xin lỗi mình.
Ấy! Mùi hương này sao quen thế, âm thanh cũng quen nữa! .... A, này là mùi hương của mỹ nhân tối hôm nọ mà. Hô hô, cuối cùng cũng gặp lại a~ Cưng làm ta tìm cưng mệt muốn chết.
Vừa hưng phấn vui vẻ khi tìm thấy người kia, hắn vươn tay, bỗng chạm đến thứ gì đó căng mềm. Xúc cảm quen thuộc.
-------------Trở về góc nhìn cũ nào-----------
Đang gật gù, Hạ Minh Dương bỗng cảm thấy mông mình đang bị ai đó nắm lấy. Hắn ta còn xoa xoa bóp bóp nữa chứ. Đang định quay đầu lại, hung hăng tát hắn một bạt tay, nào ngờ bên tai lại vang lên âm thanh của tên biến thái cầm thú kia.
"Mỹ nhân, cưng làm ta tìm mệt muốn chết a~"
Cậu cứng người. Còn hắn thì đưa tay vòng qua eo, kéo khóa quần mà xoa nắn cậu nhỏ của cậu. Tay còn lại thì luồn vào trong áo sơmi, đùa giỡn với núm vú hồng hồng xinh xinh. Dưới sự kích thích đó, cơ thể cậu phản ứng lại. Tiếng rên rỉ vừa đến khóe miệng thì bị cậu nén lại. Đung đưa người cố tránh thoát tay của hắn, nào ngờ hắn ta lại đem gậy thịt to lớn đang cương qua hai lớp quần áp sát lên mông cậu. Cậu giật mình muốn hét lên nhưng lại không thể. Hắn cứ thế mà dùng mông cậu cọ sát gậy thịt của mình.
Tàu sắp vào ga, Hạ Minh Dương cảm thấy mình sắp thoát rồi. Cửa vừa mở, cậu nhanh chóng vùng mình thoát khỏi hắn, cắm đầu chạy đi. Trốn đến một góc vắng, cậu chỉnh lại trang phục rồi rời ga đến công ty. Nhanh chóng đến văn phòng thư ký của tổng giám đốc, cậu đến bàn của mình sắp xếp lại chút, chuẩn bị đón tổng giám đốc mới.
"Hạ mỹ nhân, sao giờ cưng mới đến a." Trương Thiên Thiên chạy đến vẹo má cậu. Cô ấy thậm chí ôm chầm lấy cậu nữa cơ. Thiên Thiên là đồng nghiệp thân nhất của cậu.
"Thả cậu ấy ra đi, Thiên Thiên. Tiểu Dương là của tiểu công nhà cậu ấy." Diệp Y lên tiếng. Đây là cô nàng hủ nữ duy nhất trong phòng thư ký, cô ấy luôn cho rằng Minh Dương là tiểu thụ bé nhỏ, và cô phải bảo vệ cho tiểu công tương lai của cậu.
"Thôi, đủ rồi, chuẩn bị đón tổng giám đốc đi!" Trưởng phòng thư ký, Tôn Mỹ Lệ, lên tiếng. Cả đám liền im lặng về chỗ bị.
Phòng thư ký của tổng giám đốc tuy chỉ có bốn người, ba nữ một nam nhưng vẫn được coi như vườn hoa tươi của công ty. Vì sao như vậy? Đơn giản là vì cả bốn con người này đều xinh đẹp, độc thân, trẻ tuổi tài cao, khiến cả nam lẫn nữ trong công ty đều yêu mến.
"Này, Thiên Thiên, hôm nay cậu dùng nước hoa hơi nồng đấy. Cả người tớ đều dính đầy hương đó cả này. Mà đây không phải loại cậu hay dùng phải không?" Hạ Minh Dương quay sang hỏi cô.
"À, Dương Dương, cậu không biết sao? Đây là loại nước hoa mà tổng giám đốc mới thích, tớ dùng loại này biết đâu ngài ấy sẽ có thiện cảm với tớ nha~"
"Nhưng nồng quá đấy!"
"Mọi người xong chưa, tổng giám đốc sắp đến rồi đấy." Trưởng phòng thông báo rồi kéo cả đám ra ngoài hành lang, vừa lúc thang máy vừa mở cửa.
Nam nhân bước ra tiến đến trước nặt mọi người.
"Tổng giám đốc, chào mừng ngài!" Cả đám đồng thanh.
"Chào mọi người, tôi là Lâm Hàn. Sau này, mong các bạn giúp đỡ. Các bạn giới thiệu bản thân để tôi biết nào!" Hắn cười đáp lời.
Lúc này, Hạ Minh Dương mới để ý. A! Đây không phải tên cầm thú biến thái sao? Chết rồi! Hắn có nhận ra mình không đây? Mong là không, cầu trời.
Từng người tự giới thiệu với hắn, đồng thời cũng hỏi một số điểm cần chú ý khi làm việc với hắn. Lúc này tới lượt cậu, giới thiệu xong, cậu cũng hỏi một số món ăn hắn dị ứng và không thích cùng với tửu lượng của hắn. Đúng vậy, trong phòng thư ký mỗi người đều có một mảng riêng. Trưởng phòng thì về dữ liệu, thông tin của các dự án lớn; Diệp Y thì lo lịch làm việc cùng lịch hẹn đối tác; Thiên Thiên phụ trách trà nước cùng sắp xếp lại dữ liệu; còn cậu là cơm trưa, đặt nhà hàng khi hẹn đối tác, khách sạn khi sếp đi công tác và một số việc vặt khác. Đương nhiên, các dự án nhỏ thì do ba người Diệp Y, Thiên Thiên, cậu chia nhau phụ trách.
Khi Lâm Hàn đối mặt nghe cậu giới thiệu, hắn thoang thoảng ngửi thấy mùi hương quen thuộc. Hắn nhếch miệng nhưng sau đó mùi nước hoa yêu thích nồng nặc tràn vào khoang mũi. Hắn mới nhận ra, mùi này là lây từ cô nàng thư ký Thiên Thiên. Mùi hương nồng nặc này khiến hắn không cảm nhận được mùi tự nhiên của cậu a~.
"Được rồi, Thiên Thiên lần sau đi làm không cần dùng nước hoa nồng như vậy! Mũi tôi chịu không nỗi! Mọi người có 30 phút chuẩn bị tài liệu, sau đó vào phòng tôi báo cáo sơ bộ cùng các văn kiện cần thiết." Phân phó xong, hắn liếc nhìn cậu nhếch môi cười rồi xoay người vào phòng làm việc.
Hắn nhận ra cậu rồi! Chết rồi! Làm sao đây a? Hạ Minh Dương đầu óc rối bời quay về bàn làm việc.
_______________________________________
Mọi người năm mới vui vẻ.

Source: https://suanha.org
Category : Thợ Điện

Alternate Text Gọi ngay
Liên kết hữu ích: XSMB