Có ai đó đã nói như thế này: “Gia đình là lớp học đầu tiên dạy ta những câu nói đầu đời, và nó dạy cho ta biết thế nào là yêu thương, che chở và bao dung và chỉ có nơi này mới có thể có đủ lòng bao dung khi ta phạm phải những sai lầm, và đây cũng là nơi duy nhất để ta trở về sau những vấp ngã.” Dẫu cho ta có hàng trăm nơi để đi, nhưng lại chỉ có một nơi ta muốn trở về, đó chính là gia đình. Sau những sóng gió của cuộc đời, gia đình tựa như đức Mẹ ôm trọn vào lòng những đứa con, khoan dung và độ lượng. Đó cũng là nơi duy nhất che chở ta không cần bất cứ một lời đền đáp. Gia đình, hai tiếng đó thiêng liêng hơn ta nghĩ rất nhiều! Sau đây là tổng hợp những câu chuyện hay nói về gia đình để ta thêm quý trọng gia đình của mình.
Ở một khu vui chơi giải trí công viên nọ, một người phụ nữ ngồi cạnh một người đàn ông trên một băng ghế gần sân chơi. “ Con trai tôi đó, ” người phụ nữ chỉ vào một cậu bé đang chơi cầu trượt vận chiếc áo len màu đỏ. “ Cậu bé nhìn mới đáng yêu và dễ thương làm thế nào ” người đàn ông nói. “ Còn kia là con gái của tôi, cô bé đang chạy xe đạp điện vận một cái đầm màu trắng đấy. ”
Sau đó, người đàn ông nhìn vào đồng hồ và gọi cô bé. “Con chơi xong chưa Melissa?”. Melissa nài nỉ, “5 phút nữa thôi nha bố. Nha? Chỉ 5 phút thôi.” Người đàn ông gật đầu và cô bé lại tiếp tục chơi đùa cùng chiếc xe như cô đã mong muốn. Thời gian trôi qua và người đàn ông lại gọi con gái của mình: “Đi được chưa con?” Melissa lại nài nỉ, “Chỉ 5 phút nữa thôi nha bố. 5 phút thôi mà.” Người đàn ông lại mỉm cười và nói, “Được rồi
Bạn đang đọc: Những Câu Chuyện Quà Tặng Cuộc Sống Về Gia Đình Ý Nghĩa
“ Ông quả thật là một con người kiên trì. ”, người phụ nữ nói. Người đàn ông mới tiếp lời, “ Tommy, anh trai của con bé đã mất trong một vụ tai nạn đáng tiếc giao thông vận tải vì một gã tài xế say xỉn khi nó đang đạp xe ở một chỗ khá gần nơi này. Tôi đã không dành nhiều thời hạn cho Tommy và giờ đây tôi sẵn sàng chuẩn bị từ bỏ toàn bộ chỉ để có được 5 phút ở cạnh nó. Tôi đã thề sẽ không lặp lại sai lầm đáng tiếc đó với Melissa. Con bé cứ nghĩ nó suôn sẻ có thêm 5 phút để chơi. Nhưng thực sự đúng ra phải là, tôi mới là người suôn sẻ khi có được thêm 5 phút để nhìn ngắm con bé niềm hạnh phúc .
Cô giáo cho cả lớp xem bức ảnh chụp một gia đình. Có một cậu bé màu da khác với mọi người. Một bạn nam đứng dậy :
– Thưa cô, cậu ấy là con nuôi phải không ạ ?
Cô khẽ mỉm cười :
– Tại sao con biết ?
Bạn nam phủ nhận, tiu nghỉu ngồi xuống. Một cô bé bẽn lẽn thưa :
– Thưa cô, con biết rất nhiều về con nuôi ạ ! ” .
Có tiếng vặn hỏi ở dưới lớp :
– Thế con nuôi là gì ?
Cô bé đứng thẳng dậy, ưỡn ngực, vẻ mặt tươi tỉnh, hai bím tóc lúc lắc, lúc lắc, dõng dạc nói :
– Con nuôi nghĩa là mình lớn lên từ trong tim mẹ chứ không phải từ trong bụng !
Có một chàng trai lúc học phổ thông suốt ngày chìm đắm trong Internet, nửa đêm thường vượt tường trốn ra khỏi trường để lên mạng .
Một hôm như thường lệ anh ta lại trèo tường ra ngoài, nhưng mới trèo được một nửa thì vội vã rút chân lại, sắc mặt rất kì quặc, không nói không rằng. Về sau anh ta cần mẫn học tập, không lên mạng nữa, những bạn học còn tưởng rằng hôm đó anh ta gặp ma .
Sau này anh thi đỗ vào một trường nổi tiếng, nhân ngày này bạn hữu mới hỏi chuyện trước kia, anh ta trầm ngâm hồi lâu rồi mới nói : “ Hôm đó cha tôi đến đưa tiền hoạt động và sinh hoạt, nhưng không nỡ ở khách sạn, nên ngồi ở chân tường cả một đêm ” .
Có tình thân, tất cả chúng ta sẽ có động lực để nỗ lực tiến lên phía trước. Tất cả những gì tất cả chúng ta làm, đều là vì thân nhân của mình, hy vọng tổng thể những đứa con đều đồng cảm được sự khó khăn vất vả của cha mẹ .
Khi tôi lên 8 hay 9 tuổi gì đó, tôi nhớ đôi lúc mẹ tôi vẫn nướng bánh mì cháy khét. Một tối nọ, mẹ tôi về nhà sau một ngày thao tác dài và bà làm bữa tối cho cha con tôi. Bà dọn ra bàn vài lát bánh mì nướng cháy, không phải cháy xém thông thường mà cháy đen như than. Tôi ngồi nhìn những lát bánh mì và đợi xem có ai nhận ra điều không bình thường của chúng và lên tiếng hay không .
Nhưng cha tôi chỉ ăn miếng bánh của ông và hỏi tôi về bài tập cũng như những việc ở trường học như mọi hôm. Tôi không còn nhớ tôi đã nói gì với ông hôm đó, nhưng tôi nhớ đã nghe mẹ tôi xin lỗi ông vì đã làm cháy bánh mì .
Và tôi không khi nào quên được những gì cha tôi nói với mẹ tôi : ” Em à, anh thích bánh mì cháy mà. ”
Đêm đó, tôi đến bên chúc cha tôi ngủ ngon và hỏi có phải thực sự ông thích bánh mì cháy. Cha tôi khoác tay qua vai tôi và nói :
” Mẹ con đã thao tác rất khó khăn vất vả cả ngày và mẹ rất mệt. Một lát bánh mì cháy chẳng thể làm hại ai con ạ, nhưng con biết điều gì thực sự gây tổn thương cho người khác không ? Những lời chê bai trách móc cay nghiệt đấy. ”
Rồi ông nói tiếp : ” Con biết đó, cuộc sống đầy rẫy những thứ không tuyệt vời và những con người không toàn vẹn. Cha cũng khá tệ trong rất nhiều việc, ví dụ điển hình như cha chẳng thể nhớ được sinh nhật hay ngày kỷ niệm như 1 số ít người khác .
Điều mà cha học được qua nhiều năm tháng, đó là học cách gật đầu sai sót của người khác và chọn cách ủng hộ những độc lạ của họ. Đó là chìa khóa quan trọng nhất để tạo nên một mối quan hệ lành mạnh, trưởng thành và vững chắc con ạ .
Cuộc đời rất ngắn ngủ để thức dậy với những hối tiếc và khó chịu. Hãy yêu quý những người cư xử tốt với con, và hãy cảm thông với những người chưa làm được điều đó.”
Bố ơi, con hoàn toàn có thể hỏi bố một câu được không ?
– Được chứ, gì vậy ? – Người cha đáp .
– Bố, một giờ thao tác bố kiếm được bao nhiêu tiền ?
– Đó không phải là chuyện của con, tại sao con lại hỏi bố như vậy ?
– Con chỉ muốn biết một giờ bố kiếm được bao nhiêu tiền thôi mà, nói cho con nghe đi, bố – Cậu bé nài nỉ .
– Nếu con cần phải biết thì … bố làm được 20 USD một giờ .
– Vậy hả bố – Cậu bé cúi mặt đáp – … Con hoàn toàn có thể mượn bố 10 USD được không ?
Người cha nổi giận : “ Nếu con vay tiền bố chỉ để mua đồ chơi vớ vẩn hay mấy thứ vô bổ gì đó thì hãy đi ngay về phòng, lên giường nằm và tâm lý xem tại sao con lại hoàn toàn có thể ích kỷ như vậy. Bố phải thao tác khó khăn vất vả suốt cả ngày rồi, bố không có thời hạn cho những trò trẻ con như thế này đâu ” .
Cậu bé lặng lẽ đi về phòng, ngừng hoạt động lại. Người đàn ông ngồi xuống và càng tức giận hơn khi nghĩ đến những điều con trai mình vừa hỏi : “ Tại sao nó lại dám hỏi mình những câu hỏi như vậy chỉ để xin tiền thôi nhỉ ? ” .
Khoảng một giờ sau, khi đã bình tĩnh lại, anh nghĩ có lẽ rằng mình hơi nghiêm khắc với con. Có thể nó thật sự thiếu 10 USD để mua thứ gì đó và thực ra nó đâu có thường hay xin tiền mình. Anh tiến về phía phòng con trai và Open .
– Con đã ngủ chưa, con trai ? – Anh hỏi .
– Chưa bố ạ, con vẫn còn thức .
– Bố nghĩ có lẽ rằng lúc nãy bố quá nghiêm khắc với con. Hôm nay là một ngày dài và bố đã trút sự bực mình lên con. Đây, 10 USD mà con đã hỏi – Người cha nói .
Thằng bé ngồi bật dậy, mỉm cười và reo lên : “ Ôi, cảm ơn bố ! ”. Rồi luồn tay xuống dưới gối lôi ra mấy tờ giấy bạc nhàu nát. Nhìn thấy tiền của thằng bé, người đàn ông lại khởi đầu nổi giận. Thằng bé chậm rãi đếm từng tờ bạc một rồi ngước nhìn bố nó .
– Tại sao con đã có tiền rồi mà còn xin bố nữa ? – Người cha nói trong tức giận .
– Bởi vì con không đủ … nhưng giờ đây thì đủ rồi ạ … Bố ơi, giờ đây con có 20 USD, con hoàn toàn có thể mua một giờ của bố không ? Ngày mai bố hãy về nhà sớm, con xin bố, con muốn được ăn tối cùng với bố – cậu bé nói .
Người cha như chết lặng người. Anh vòng tay ôm lấy cậu con trai nhỏ bé và cầu xin sự tha thứ .
Gia đình là món quà tuyệt nhất mà thượng đế đã ban tặng cho mỗi người, để ta biết rằng dù cả quốc tế có quay sống lưng, thì gia đình vẫn sẽ mãi ở bên ta cho đến khi ta chết đi, dù ta có phạm phải lỗi lầm như thế nào. Vì vậy, đừng vì sự ích kỉ hay quyền lợi vật chất mà đánh mất gia đình của chính bản thân mình .
Có một cô gái ở phương Nam và một anh người miền Bắc lấy nhau, khẩu vị của cô gái thanh đạm, còn anh chồng thì ngược lại, không có ớt thì anh không nuốt được cơm .
Cô gái thường đi đến nhà cha mẹ đẻ ăn cơm. Một hôm, bố cô gái nấu thức ăn hơi mặn, nhưng mẹ cô không nói gì, chỉ mang đến một cốc nước, khi gắp thức ăn bà nhúng vào cốc nước trước mặt sau đó mới cho lên miệng. Bỗng nhiên, cô gái trải qua hành vi của mẹ đã hiểu ra được điều gì đó .
Ngày hôm sau, cô gái ở nhà nấu cơm, làm thức ăn mà chồng cô thích ăn. Đương nhiên mỗi loại thức ăn cô đều cho ớt. Chỉ độc lạ là trên bàn ăn có để sẵn một cốc nước. Chồng cô nhìn cô ăn thức ăn đã nhúng qua cốc nước nhưng vẫn có vẻ như rất ngon miệng, khiến anh rưng rưng nước mắt .
Sau đó, anh cũng tranh nấu cơm, nhưng trong thức ăn không còn nhìn thấy ớt nữa. Chỉ khác là trên bàn có thêm một đĩa tương ớt .
Vì tình yêu, cũng vì bản thân mình, hai vợ chồng 1 người giữ một đĩa ớt, 1 người giữ một cốc nước, nhưng quan trọng hơn, họ hiểu được thế nào để ôm giữ được một tình yêu vĩnh cửu.
Hy vọng rằng đọc xong hai cậu chuyện này rồi những bạn sẽ biết trân trọng người một nửa yêu thương và nuôi dưỡng tình yêu của mình hơn .
Xem thêm :
Thảo Nguyên
Source: https://suanha.org
Category : Gia Đình