Văn mẫu lớp 6: Kể về gia đình mình gồm dàn ý, cùng 13 bài văn mẫu giúp các em học sinh lớp 6 tham khảo, củng cố kỹ năng làm bài văn kể chuyện lớp 6 của mình. Đồng thời, tích lũy thêm vốn từ, để đạt kết quả cao trong các bài thi.
Bạn đang xem : Bài văn kể về gia đình em lớp 6
I. Mở bài: giới thiệu gia đình mình
Gia đình là nơi chúng ta có thể về mỗi khi mệt mỏi, mỗi khi yếu lòng. Nhà là nơi mà có những người yêu thương ta vô bờ bến không cần lí do. Và nhà chính là gia đình của chúng ta, mỗi ai cũng có một gia đình cho riêng mình, chúng ta ai cũng yêu gia đình mình. Đối với tôi, tôi rất yêu gia đình tôi, gia đình tôi gồm bốn người là ba mẹ, anh tôi và tôi.
II. Thân bài: kể về gia đình
1. Giới thiệu về các thành viên trong gia đình:
– Mẹ tôi năm nay 36 tuổi, mẹ rất đảm đang và yêu thương gia đình, tôi rất yêu mẹ – Ba tôi năm nay 38 tuổi, ở nhà tôi ba là trụ cột của gia đình, ba rất vui tính và hiền lành, chúng tôi rất thương ba. – Anh trai tôi năm nay 15 tuổi, anh học rất giỏi, tôi và anh tôi rất thương nhau, anh có gì cũng cho tôi, hay chở tôi đi ăn.
2. Những hoạt động thường ngày của gia đình tôi:
– Nhà tôi luôn ăn cùng nhau, chỉ có ba là hay về trễ nên ít khi ăn cùng
– Mẹ tôi nấu ăn rất ngon, tôi thường phụ mẹ nấu ăn – Anh tôi học rất giỏi, mỗi khi đi học về thì anh giúp mẹ việc làm nhà – Ba mỗi khi rảnh cũng giúp mẹ những việc làm khó nhọc, mẹ không làm được
3. Những hoạt động giải trí của gia đình:
– Sau mỗi bữa ăn gia đình tôi đều quay quần xem ti vi và chuyện trò với nhau, kể nhau nghe chuyện của mình sau một ngày – Thứ 7 hay chủ nhật ba mẹ thường tổ chức triển khai đi chơi để cho đồng đội tôi bớt căng thẳng mệt mỏi hơn trong giờ học.
III. Kết bài:
– Tôi rất yêu gia đình của tôi. – Mọi người trong gia đình rất yêu thương nhau, tôi rất yêu dấu đời sống này.
Không chỉ so với riêng em mà với tổng thể mọi người gia đình chính là điểm tựa vững chãi, là chốn bình yên mà ai đều muốn tìm về mỗi khi gặp khó khăn vất vả. Cho dù trong thực trạng nào, gia đình vẫn là tổ ấm cất giữ những niềm hạnh phúc và tình yêu thương vô bờ bến. Gia đình em gồm bốn thành viên : cha mẹ, anh hai, và em. Bố em là kĩ sư kiến thiết xây dựng, nên liên tục đi công tác làm việc xa nhà. Mỗi năm bố thường cắt phép vào dịp nghỉ hè để có thời hạn ở nhà chơi nhiều hơn với chúng em. Bố em là người rất thân mật và tâm lí, tuy đi công tác làm việc xa nhưng ngày nào bố cũng gọi điện về hỏi thăm mẹ và bạn bè tụi em. Bố vẫn thường nhắc nhở những con, ở nhà phải ngoan ngoãn nghe lời mẹ, học tập tốt và khi rảnh dọn nhà giúp mẹ. Còn mẹ em, là người phụ nữ tuyệt vời, mẹ em rất đảm đang chăm sóc cho con cháu cẩn trọng và tỉ mỉ đến từng tập vở đi học, từng đôi giày, bộ quần áo. Công việc của mẹ là viên chức một ngày thao tác của mẹ là 8 tiếng trên cơ quan, nhưng việc nhà của mẹ cũng lê dài thời hạn hơn thế. Dưới bàn tay mẹ, nhà em khi nào cũng sáng bóng loáng, ngăn nắp. Mẹ còn liên tục hướng dẫn em và anh hai làm những bài tập khó, mẹ là chuyên viên biết tuốt vấn đáp hàng vạn câu hỏi vì sao của hai đồng đội. Ngoài ra, trong gia đình em cũng có “ đồng đội ” là anh hai. Anh em năm nay học lớp 11, anh rất mưu trí và học giỏi. Anh rất quý em, và luôn nhường nhịn em, không khi nào anh to tiếng, hay bắt nạt em. Những lúc mẹ bận anh dạy em làm bài tập, đưa em đến trường. Hằng ngày, khi đi học về anh giúp mẹ quét dọn sân nhà, tưới cây. Anh hai như điểm tựa vững chãi cho mẹ khi bố không ở nhà .
Gia đình em luôn tràn ngập tiếng cười, và niềm hạnh phúc khi có vừa đủ những thành viên. Những ngày nghỉ lễ của bố, nhà em trở nên rộn ràng hơn bởi tiếng cười nói mọi người. Bố sẽ dành nhiều thời hạn để chuyện trò với những con, nghe những câu truyện ở trường học, bố sẽ kể về những ngôi nhà cao tầng liền kề mà bố đang kiến thiết xây dựng. Mọi người sẽ cởi mở với nhau nhiều hơn qua câu truyện của mình. Em thấy rất suôn sẻ vì được sống trong tình yêu thương toàn vẹn của gia đình niềm hạnh phúc. Bố mẹ và anh hai là những người em vô cùng yêu quý. Gia đình em, là nơi nuôi dưỡng tâm hồn tuổi thơ em, nơi chắp cánh cho những tham vọng tham vọng của em sau này.
Ai ai cũng rất yêu quý gia đình của mình, mình cũng vậy, mình cũng rất yêu gia đình của mình vì gia đình chính là nơi mà mình luôn luôn được che chở và được yêu thương từ cha mẹ. Gia đình của mình rất niềm hạnh phúc và có 4 người đó là bố, mẹ, mình và cả cậu em trai. Bố của mình tên là Nam và năm nay bố đã 36 tuổi. Bố mình nhìn rất rất hiền nhưng đôi lúc cũng rất nghiêm khắc mỗi khi chị em mình làm điều gì sau trái hay không nghe lời. Bố mình luôn luôn là người bảo vệ và che chở cho gia đình và chị em mình. Và mình thường nghe mẹ nói ‘ bố chính là người trụ cột cho cả gia đình mình ”. Còn mẹ mình thì kém bố 2 tuổi, mẹ vẫn còn trẻ lắm ai cũng khen mẹ mình trẻ và mình cũng luôn luôn hãnh diện về điều đó. Mẹ có mái tóc dài đen óng ả, mình rất thích vuốt tóc mẹ mình và nghe mẹ kể những câu truyện tuổi thơ của mẹ hay là những câu truyện cổ tích mà mẹ đọc được. Thông qua những câu truyện mẹ như muốn nhắn nhủ, muốn dạy cho em rất nhiều bài học kinh nghiệm làm người. Còm em trai của mình tên là Quang, em cũng rất ngoan và đang học lớp mần nin thiếu nhi. Bé thế thôi nhưng em cũng đã giúp mẹ nhiều việc nhỏ rồi đó nhé. Cả nhà mình ai cũng yêu thương nhau. Hai chị em mình cũng hay tranh giành nhưng được sự giảng giải của bố hay mẹ “ chị phải nhường nhịn em ” nên mình cũng nghe theo. Bé Quang biết thế cũng thương mình lắm, đi đâu ai cho gì cũng mang về cho mình. Mình cũng hay phụ giúp mẹ những việc lớn hơn em Quang một chút ít là biết nhặt rau, quét nhà trông em khi cha mẹ vắng nhà. Cả nhà em ai ai cũng thấy niềm hạnh phúc, cha mẹ mình cũng rất tâm ý nữa. Cứ ngày mùng 8-3 là bố cũng em Quang đi mua hoa Tặng Kèm mẹ và mình cũng được thêm quà đó. Mình rất yêu quý gia đình của mình. Và luôn cố gắng nỗ lực học tốt để không phụ lòng mong mỏi của cha mẹ, là tắm gương cho em Quang noi theo. Gia đình của mình luôn luôn là gia đình tràn ngập tiếng cười. Mình rất mong gia đinh mình khi nào cũng niềm hạnh phúc ấm cúng như này mãi mãi.
Quả thực so với mỗi người thì gia đình luôn luôn là nơi chứa đầy tiếng cười và cho em biết bao nhiêu niềm tin yêu vào đời sống này. Em cũng có một gia đình rất niềm hạnh phúc và em cảm thấy mình thật như mong muốn khi có một gia đình niềm hạnh phúc như vậy. Gia đình em có ông bà, cha mẹ và chị gái. Một gia đình rất đông người đúng không nào ? Và em cũng thấy được em thật sự suôn sẻ. Ông bà của em năm nay cũng đã cao tuổi rồi nhưng đều rất quý em. Ông em có mái tóc trắng bạc phơ còn bà em thì lại vẫn giữ được một mái tóc đen nhưng cũng đã điểm thêm những sợi tóc bạc. Ông bà là những người mà em kính trọng nhất trong gia đình. Tất cả những việc ông bà làm đều mong ước tốt cho con cho cháu. Bố em vẫn hay kể cho em về những chiến công mà ông bà em có được trong những năm tháng cuộc chiến tranh. Ông bà đều là những người lính về hưu luôn hiền lành, tốt bụng và trợ giúp những người xung quanh. Bố mẹ em đều là giáo viên, có lẽ rằng chính cho nên vì thế mà chị em em luôn nhận được những bài học kinh nghiệm thâm thúy đó chính là bài học kinh nghiệm làm người và có cả những bài học kinh nghiệm về đạo lý. Chị gái em năm nay đã lên lớp 6, chị cũng thương em lắm. Chị có mái tóc dài đen óng ả như mẹ em vậy. Mỗi khi đi đây chị thường bím tóc hai bên trông rất đẹp. Em cũng rất yêu quý chị gái của em, chị như một người bạn hoàn toàn có thể san sẻ nhiều điều trong đời sống trẻ thơ của em. Rồi những bài tập khó chị lại ân cần giảng giải cho em. Bố mẹ em chưa khi nào phải lo ngại về yếu tố học tập của chúng em. Em là một học viên tiểu học lớp 5 trường TH Nam Hà, em luôn nỗ lực học tập thật tốt giống như chị gái của em và không phụ lòng mong mỏi của cả nhà và những người thân yêu. Gia đình có vẻ như chính là một mái ấm thân yêu của em. Em rất yêu gia đình của mình. Em hứa với chính mình là nỗ lực sẽ học thật giỏi để không phụ lòng cha mẹ đã dạy dỗ em nên người.
Mỗi tất cả chúng ta sinh ra đều suôn sẻ và niềm hạnh phúc vì có một gia đình đầm ấm, có ba có mẹ, có chị có em. Gia đình em có 6 người, ba mẹ, 3 chị gái và em ; mọi người trong gia đình em đều rất yêu thương nhau. Ba mẹ em đều là nông dân, quanh năm bán mặt cho đất bán sống lưng cho trời nên ít khi có thời hạn để ở bên cạnh chị em em. Mặc dù thao tác quần quật suốt ngày nhưng ba mẹ luôn dành nhiều tình cảm cho chúng em, ba mẹ chăm sóc từng bữa cơm giấc ngủ, chăm sóc từng cái quần cái áo .
Chị lớn em học lớp 12, chị hai học lớp 9, chị ba học lớp 8 và em năm nay học lớp 6. Ba chị đều rất yêu thương em, có gì ngon cũng để dành phần em nhiều hơn, bài nào em không làm được ba chị đều giúp em xử lý được hết. Chị của em học rất giỏi, chăm ngoan nữa nên em vẫn luôn tự hào về chị. Đến lớp học em vẫn thường khoe với bè bạn rằng em có chị học giỏi, bạn nào cũng rất ngưỡng mộ em. Gia đình em dù sống khó khăn vất vả nhưng mọi người đều yêu thương và đùm bọc lẫn nhau. Em yêu gia đình mình nhiều lắm.
Xin chào các bạn! Nhân buổi họp tổ đầu tiên của năm học, tôi sẽ giới thiệu về gia đình mình cho các bạn nghe. Gia đình tôi luôn tràn ngập tiếng cười và hạnh phúc.
Gia đình tôi có sáu người : ông bà, cha mẹ, anh tôi và tôi. Ông tôi năm nay đã bảy tư tuổi rồi. Tóc ông bạc trắng. Dáng người ông thấp đậm. Tuy đã già nhưng ông vẫn tham gia những hoạt động giải trí của phường. Hiện ông đang làm tổ trưởng dân phố. Ông rất thích đọc báo và xem ti vi. Còn bà tôi năm nay đã sáu mươi tám tuổi. Mắt bà sâu và vẫn còn đen lắm, Người bà gầy gầy nho nhỏ. Cũng giống như ông, bà tôi cũng tham gia hoạt động giải trí xã hội. Hiện giờ, bà đang là quản trị Hội chữ thập đỏ của phường. Bà rất thích ăn bánh ngọt, uống bột ngũ cốc và đặc biệt quan trọng, những bạn có biết không, bà nấu ăn rất ngon. Bố tôi đã gần năm mươi tuổi, dáng người cao ráo, khỏe mạnh. Bố tôi có đôi mắt giống bà – đen láy. Khuôn mặt bố tôi vuông chữ điền nên trông bố hơi nghiêm nghị … Bố là cán bộ thao tác ở Nhà xuất bản Giáo dục đào tạo. Mọi người nói bố tôi là một cán bộ có năng lượng, tính tình vui tươi, hòa đồng nên ai cũng quý. Bố tôi thích xem thể thao, chơi bóng bàn và bóng đá. Ngoài ra, bố tôi còn rất thích uống cafe. Tuy việc làm nhiều nhưng tối nào bố cũng cố gắng nỗ lực về sớm hỏi han tình hình học tập của bạn bè chúng tôi. Còn mẹ tôi, mẹ tôi năm nay ngoài bốn mươi tuổi. Mẹ là giáo viên giảng dạy của Trường cán bộ phụ nữ Nước Ta. Mẹ tôi có mái tóc ngắn ánh nâu, hơi xoăn. Mẹ hơi thấp, không xinh nhưng rất ưa nhìn. Với tôi, mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất. Mẹ thích chơi cầu lông, thích ăn bánh quy. Mẹ nấu ăn cũng rất ngon. Anh tôi năm nay hơn hai mươi tuổi. Anh tôi cao lắm, gần mét tám. Anh có mái tóc màu nâu đen, hơi rủ xuống trán trông rất đẹp. Năm nay anh đã là sinh viên năm thứ ba Trường ĐH Luật TP.HN. Anh tôi học giỏi, vui tính nên được nhiều người mến. Anh rất thích chơi bóng, uống cafe và ăn sô cô la. Anh rất chăm sóc đến tôi. luôn chỉ bảo cho tôi cách giải những bài toán khó. Còn tôi, nhân vật ở đầu cuối trong gia đình, những bạn biết rồi đấy, tôi là Nguyễn Tiến Phong, năm nay tôi mười một tuổi. Tôi rất thích xem truyện, chơi bóng đá và ăn sô cô la giống anh tôi. Tôi rất muốn sau này trở thành một bác sĩ giỏi để tương hỗ mọi người .
Gia đình đúng là cái nôi nuôi tôi khôn lớn từng ngày. Tôi rất yêu quý gia đình tôi. Tôi tự nhủ và khuyên mọi người hãy tôn trọng và giữ gìn tổ ấm thân thương của mình.
Quê hương là chùm khế ngọt. Cho con trèo hái mỗi ngày. Vâng, quê nhà của mỗi người ai cũng có những kỉ niệm đẹp của tuổi ấu thơ. Hình ảnh của quê nhà khi nào cũng gắn liền với hình ảnh con sông, bến nước và những người thân trong gia đình trong gia đình. Còn nhớ khi còn nhỏ, bố thường hay cõng trên vai rồi chạy đi như đang làm người phi công hay có những khi mải chơi không chịu về nhà rồi bị đánh đòn. Thế đấy, ai cũng có một gia đình – là nơi mà ta hoàn toàn có thể nghỉ lại mỗi khi mỏi mệt, luôn bên ta những khi khó khăn vất vả nhất. Gia đình em có bốn thành viên : cha mẹ, em và em trai của em. Bố em là một người đàn ông to lớn, có nước da nâu sạm, vô cùng rắn rỏi. Bố là một người ít nói, thế nhưng trong kí ức của em thì bố chưa khi nào đánh em cả. Mỗi khi làm điều gì sai, bố thường gọi em lại và giảng giải cho em những điều hay, lẽ phải. Em vẫn còn nhớ có lần vì đã làm bài tập điểm kém, sợ bị cha mẹ mắng mà em đã trốn không về nhà, lúc đó, cả gia đình phải đi tìm em trở lại, khi ấy, bố đã dành cả một buổi tối để hỏi thăm và chuyện trò cùng với em. Để tháo gỡ những khúc mắc của mình, bố còn kể lại chuyện ngày trước bố đã đi học như thế nào, bố cũng biết những điều đang xảy ra khi em đi học. Bố đã xem lại bài của em và giảng giải lại toàn bộ mọi thứ mà em chưa hiểu. Bố bảo rằng ai cũng có những sai lầm đáng tiếc nhưng biết cố gắng nỗ lực mới là điều quan trọng nhất. Chỉ có con đường học tập mới hoàn toàn có thể giúp cho con sau này được bay xa tới những miền đất mới. Sau ngày hôm ấy, em đã học được rất nhiều điều từ bố. Bố em tuy không phải là người giỏi nhất giữa tổng thể mọi người nhưng trong lòng em, bố lại là số một, không ai hoàn toàn có thể sửa chữa thay thế vị trí của bố .Xem thêm : Mẹ em thì lại là một người luôn vui tươi. Mẹ khi nào cũng nở nụ cười xinh đẹp ở trên môi. Để nuôi chị em em ăn học, mẹ đã phải nỗ lực và nỗ lực hi sinh cũng rất nhiều. Chúng em đã lớn lên bên những gánh rau của mẹ. Thế nhưng, mặc dầu có khó khăn vất vả như thế nào, mẹ vẫn dành cho chúng em những điều tốt đẹp nhất. Thậm chí, trong mỗi bữa ăn, việc tiên phong mẹ làm không phải là dành cho mình mà là mẹ ngồi gắp những món ăn ngon cho ba bố con, mẹ bảo mẹ nếm lúc nấu rồi. Thế nhưng, mỗi lúc như thế, em biết, mẹ làm thế để dành phần ngon cho bố con. Có những lúc cãi lời của mẹ, nhìn những giọt nước mắt của vì lăn dài, em lại thấy hối hận vô cùng. Trong tình cảm, mẹ là người phụ nữ yếu ớt nhưng cũng rất là kiên cường. mẹ bảo rằng, để chăm sóc cho con, mẹ hoàn toàn có thể hi sinh toàn bộ, miễn sao những con chăm ngoan và học giỏi là được. thế đấy, tình yêu của cha mẹ dành Tặng Ngay cho con là tình yêu bát ngát, mãi mãi không khi nào cạn. Công cha như núi thái sơnNghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra Hiểu được nỗi lòng của cha mẹ, em càng tự hứa với mình phải nỗ lực học tập cho thật tốt để không phụ lòng của cha mẹ. Em còn có một người em trai. Cả em và em trai em đều là những đứa trẻ nghịch ngợm. Có những lúc chỉ vì tranh nhau những thứ như xem tivi hay món ăn là hai chị em lại hoàn toàn có thể đuổi nhau chạy khắp nơi. Tận tới khi mệt rồi thì hai người mới dừng lại rồi cùng nhau chia đều những phần quà, phần bánh hay đơn thuần là phân loại những thứ mà cả hai đều thích. Giờ đây, khi đã lớn, em đã không còn chạy đuổi nhau với em trai nữa mà luôn nhường cho em những hầu hết hơn. Thế nhưng lúc này em mới cảm nhận được mình đã thực sự lớn .
Tóm lại, em rất yêu gia đình của em. Đây là nơi đã nuôi dưỡng em nên người, Em luôn mong sẽ mãi được ở bên những người thân yêu của mình.
Ai đó đã từng nói rằng : Tiền hoàn toàn có thể mua được thuốc nhưng không mua được sức khỏe thể chất, tiền hoàn toàn có thể mua được đồng hồ đeo tay nhưng không mua được thời hạn, tiền hoàn toàn có thể mua được nhà nhưng không mua được tổ ấm. Đó là gia đình, thứ mà dẫu đánh đổi bao nhiêu tài lộc cũng không hề mua được. Và tôi luôn tự hào bởi có một tổ ấm đáng quý như vậy. Gia đình tôi sống theo lối truyền thống cuội nguồn xưa, là một gia đình tam hệ : ông bà, cha mẹ và ba chị em tôi. Và tôi yêu thương tất thảy những thành viên trong gia đình mình. Ông bà tôi là những con người thuộc thế kỉ trước, những người đã được nếm trải những tháng năm của mưa bom bão đạn, của những nạn đói và cả những tháng năm hào hùng của quốc gia những ngày “ Tổ quốc có khi nào đẹp thế này chăng ? ”, rồi cả những năm tháng độc lập kiến thiết xây dựng quốc gia như giờ đây. Ông tôi là một cựu chiến binh, đã vào sinh ra tử trên chiến trận, đã sống đúng với nghĩa vụ và trách nhiệm và nghĩa vụ và trách nhiệm của mình so với nhân dân, Tổ quốc. Vì thế, khi được quay trở lại, ông khi nào cũng sung sướng, điềm đạm và chân thành như những người lính Cụ Hồ. Cuộc sống của ông thật nhẹ nhàng với những vườn hoa lá cây cảnh, với thú uống trà và cả những trưa kể cho những cháu về thời trẻ của mình. Bà tôi chính là hình tượng của người phụ nữ Á Đông. Nét duyên trong nụ cười, sự nhẹ nhàng trong lời ăn lời nói, khôn khéo trong mọi việc, bà đều không bị thời hạn lấy mất. Hay ngay cả thời hạn cũng không nỡ làm điều đó ? Bà tôi thích đan khăn, đan áo cho con cháu. Bà thường nói : “ Đến cái tuổi gần đất xa trời rồi, làm được gì cho con cháu thì phải làm chứ, cho con cháu mình sau này bớt khổ ”. Có phải nhờ sự giáo dục của ông bà nội mà bố tôi mới trở thành người thành công xuất sắc và đáng kính như vậy. Theo bước của ông, bố tham gia vào bộ công an góp thêm phần bảo vệ trật tự bảo mật an ninh quốc gia. Có lẽ do đặc trưng việc làm, mấy chị em tôi chẳng mấy khi được thấy bố nhưng tình yêu thương và tấm lòng của bố tôi vẫn cảm nhận được qua mỗi cái ôm, món quà bố dành cho chúng tôi. Vì thế, chúng tôi gắn bó với mẹ nhiều hơn. Là một giáo viên, mẹ luôn biết cách dạy chúng tôi thế nào là đúng sai mà không áp đặt. Hơi ấm của mẹ, từng cái ôm, bàn tay uốn chữ cho chúng tôi đã trở thành tuổi thơ của những đứa trẻ chúng tôi rồi. Tôi là chị cả trong ba đứa : một đứa lớp 1 và một đứa 4 tuổi. Nhưng chúng tôi chơi với nhau rất vui, như những người bạn không phân biệt. Vì thế, mỗi khi nghịch ngợm thì cả ba đứa đều bị mắng chung. Đôi khi vì giành đồ chơi, đồ ăn ngon mà chúng tôi cãi nhau, nhưng ở đầu cuối đồ ăn luôn được chia làm ba đều nhau, vì chúng tôi sẽ ăn không ngon nếu những người kia không có món ăn. Không có điều gì là tuyệt vời và hoàn hảo nhất. Vậy nên, nhiều lúc chúng tôi cũng có những xích míc, vì những người của thế hệ trước không thế hiểu chúng tôi nghĩ và muốn gì. Nhưng ông bà tôi biết cách điều hòa mọi thứ, mọi người cùng ngồi lại với nhau để xử lý. Nhớ những buổi tối cả nhà ngồi nhìn mâm cơm mà không dám ăn vì bố chưa về, những tối mọi người cũng ngồi xem phim thật là vui biết mấy. Một gia đình niềm hạnh phúc không cần có nhà cao cửa rộng, không cần nhiều tiền. Hạnh phúc sẽ đến nếu tất cả chúng ta biết lấp đầy chỗ trống cho nhau, để tất cả chúng ta được mãi mãi bên nhau.
Tôi rất yêu và tự hào về gia đình mình. Gia đình nhỏ của tôi khi nào cũng ngập tràn tiếng cười của bố, giọng nói ấm cúng của mẹ và sự hiếu động của em trai. Bố tôi vốn là bộ đội chiến đấu ngoài mặt trận, đến nay vẫn công tác làm việc trong ngành quân đội. Có lẽ vì trải qua những năm tháng đấu tranh và rèn luyện, bố tôi trở nên cương trực và nghiêm khắc hơn nhưng cũng rất vui tính, dí dỏm. Nhìn vẻ bên ngoài, bố là người cứng rắn nhưng bên trọng lại sống rất tình cảm. Bố là trụ cột vững chãi trong gia đình. Bố không chỉ là điểm tựa niềm tin cho mẹ mà còn là tổng thể với chị em tôi. Khác với bố, mẹ là người phụ nữ yếu mềm, dịu dàng êm ả và đảm đang. Như những người phụ nữ Nước Ta tự bao đời nay vẫn thế, mẹ chịu khó, hi sinh mà không một lời than vãn. Mẹ luôn coi chăm nom gia đình là niềm niềm hạnh phúc. Với chúng tôi, mẹ vừa là người bạn vừa là người thầy vĩ đại nhất. Bố mẹ là thần tượng trong trái tim tôi. Vui nhộn, hiếu động nhất nhà không ai khác là cậu em trai sáu tuổi. Năm nay, nó sẽ vào lớp một. Nhìn cậu hào hứng sẵn sàng chuẩn bị mọi thứ cho năm học mới, tôi như gặp lại chính mình của năm năm về trước, cũng hồn nhiên trong sáng như vậy. Tuy hiếu động nhưng em ngoan và rất mưu trí. Hai chị em tôi hoàn toàn có thể chơi với nhau suốt ngày không chán. Nếu một ngày mà thiếu vắng tiếng nói tiếng cười của em, gia đình tôi có vẻ như trống trải, nhất là tôi sẽ nhớ em vô cùng …
Gia đình nhỏ của tôi thật niềm hạnh phúc. Cũng sẽ có lúc khó khăn vất vả hay gặp phong ba giông tố nhưng gia đình tôi vẫn sẽ mãi kiên cường vì trong mọi người đều có một trái tim yêu thương, tin yêu.
Mỗi người sinh ra đều có gia đình của mình. Đó là nơi là tất cả chúng ta cất tiếng khóc chào đời, nơi có cha mẹ, anh chị em luôn sát cánh cùng tất cả chúng ta trên mỗi bước đường đời. Gia đình chính là nơi niềm tin và tình yêu thương được đặt toàn vẹn. Gia đình em có 6 người gồm ba mẹ và 4 chị em em. Em có hai chị và một anh trai. Chị cả em đã ra trường và đi làm. Chị hai của em đang học ĐH Ngoại thương năm thứ 2. Anh ba của em học lớp 10. Và em năm nay học lớp 2. Gia đình đông anh chị em rất vui và niềm hạnh phúc. Em là con út nên được ba mẹ và anh chị yêu chiều. Mỗi lần mẹ em đi chợ về, anh ba khi nào cũng phần quà bánh cho em nhiều hơn. Chị cả thì một năm về được có một lần vào dịp Tết. Bởi vậy em rất nhớ và mong chị về liên tục. Chị hai thì vài tháng mới về một lần. Ở nhà chơi với em chỉ còn anh ba. Nhưng anh cũng đi học suốt nên em chới với mấy bạn hàng xóm. Ba em liên tục đi công tác làm việc xa nhà, cũng ít về thăm nhà. Gia đình khi nào cũng chỉ có 3 mẹ con quây quần bên mâm cơm. Mỗi lần có ba về là không khí gia đình rộn ràng, sung sướng hơn hẳn. Đặc biệt khi gia đình em có đủ 6 người thì lúc đó mới thực sự niềm hạnh phúc và vui tươi đến vô cùng. Tiếng cười của gia đình em có vẻ như lan sang cả nhà hàng xóm bên cạnh. Nhưng cả nhà em đều không chăm sóc vì ai cũng thấy niềm vui được sum vầy là điều thực sự nên trân trọng. Mặc dù gia đình em ít khi mới được đông đủ nhưng tình yêu mọi người giành cho nhau vẫn luôn đong đầy và thật niềm hạnh phúc. Ai cũng ý thức được điều này và trân trọng tình cảm này hơn.
Em nghĩ không chỉ so với riêng em mà còn với toàn bộ mọi người thì gia đình luôn là chốn nương thân, che chở ta, là điểm tựa vững chãi mỗi khi tất cả chúng ta gặp khó khăn vất vả trong đời sống. Những lúc như vậy ta tìm về mái ấm gia đình như là tìm về một chốn bình yên nhất. Gia đình em là một tổ ấm gồm năm thành viên : Bà nội, cha mẹ, em và em trai em. Bà nội em năm nay đã ngoài tám mươi tuổi, tuy nhiên bà vẫn còn khỏe và rất yêu thương con cháu. Bà luôn dạy con cháu những điều hay lẽ phải trong đời sống và tổng thể mọi thành viên trong gia đình đều kính trọng bà. Tiếp đó là bố em, bố em năm nay bốn mươi tuổi, bố là công nhân. Đối với em thì bố là một thần tượng, bố là trụ cột gia đình và luôn luôn lo ngại, chăm sóc cho bà, mẹ và chúng em. Mặc dù nghề của bố không cao quý như những nghề nghiệp khác như nhà giáo, bác sĩ … nhưng em luôn tự hào về bố, bố đã từng bảo : Chính con người đã làm cho nghề nghiệp trở nên cao quý, tuy còn nhỏ nhưng em rất hiểu và luôn khắc ghi trong lòng. Còn mẹ em, mẹ kém bố sáu tuổi như vậy năm nay mẹ đã ba mươi tư tuổi rồi. mẹ bán hàng ở một chợ của quê em, bao khó khăn vất vả mẹ đều gánh lấy để lo cho chúng em. Em rất thương mẹ và bố nhưng còn nhỏ nên chưa giúp gì được chỉ biết chăm ngoan, học giỏi để cha mẹ được vui vẻ. Còn em trai em, nó kém em bốn tuổi và đang đi học mẫu giáo, nó rất nghịch nhưng cũng rất ngoan biết nghe lời bà, cha mẹ và em. Cả nhà ai cũng yêu quý nó. Thỉnh thoảng hai chị em có trêu đùa nhau nhưng bản thân mình là chị nên em luôn nhường nhịn nó, cả nhà gọi nó là Bi. Gia đình em sống rất tình cảm, gắn bó và ai cũng chăm sóc nhau. Mỗi người đều có việc làm riêng của mình nhưng vẫn luôn dành thời hạn cho mái ấm gia đình vì nơi đó có những người thân trong gia đình mà họ yêu thương. Bà và cha mẹ luôn yêu quý và chăm nom chúng em, ngược lại chúng em rất ngoan và biết nghe lời bà, cha mẹ. Cả ngày cha mẹ đều bộn bề với việc làm, em và cu Bi đi học chỉ có mỗi bà ở nhà, em biết bà ở nhà một mình rất buồn nên sau giờ học là em chạy ngay về bên bà kể những chuyện ở lớp cho bà nghe và nhổ tóc sâu cho bà. Buổi tối là lúc mà tổng thể mọi người trong gia đình đều xuất hiện đông đủ. Bữa cơm gia đình thật ấm cúng, mọi người ăn cơm và chuyện trò rất vui tươi, cả nhà nghe em trai nóng vội kể về ngày hôm nay đi học được ăn gì và học được bài hát nào. Ăn cơm xong mẹ gọt trái cây cho cả nhà vừa ăn vừa xem ti vi. Sau đó mẹ hướng dẫn em học bài, tuy bận nhưng mẹ luôn dành thời hạn dạy học cho em đúng là “ khi ở nhà mẹ cũng là cô giáo ”.
Em rất yêu gia đình của em, ở đó có bà, bố mẹ và Bi – em trai em, đó là những người mà em yêu thương nhất. Em nhớ đến bài hát mà em và cu Bin hay hát: “Lung linh lung linh tình mẹ tình cha. Lung linh, lung linh chung một mái nhà. Lung linh, lung linh cùng buồn cùng vui. Lung linh, lung linh hai tiếng gia đình”.
Em không hề lớn lên nếu không có gia đình. Gia đình là nơi tràn ngập tình yêu thương. Gia đình em có năm người, em có hai đứa em gái. Ba mẹ em đều là nông dân cả. Nhưng lúc bấy giờ, ba mẹ đã đi làm ở công ty, nhà máy sản xuất. Ba mẹ đi làm không quá xa nhà nên hàng ngày đều về nhà cả. Mỗi buổi sáng ba mẹ đi làm, cả nhà quây quần ăn sáng, sau đó, chị em em đến trường, ba mẹ đi làm luôn. Đến buổi tối, mọi người trong nhà mới được gặp nhau. Ba em hiền, tâm ý đặc biệt quan trọng nấu ăn rất ngon. Ba đi làm cả ngày tuy không có thời hạn nhưng khi nào cũng hỏi han việc học của chúng em. Ba mẹ rất chịu khó ngồi nghe chúng em kể về chuyện trường học thời điểm ngày hôm nay có những điểm gì điển hình nổi bật. Mặc dù đã rất mệt nhưng ba mẹ vẫn kiên trì lắng nghe những câu truyện li ti của chúng em. Thường ngày, ba đi làm về sớm hơn mẹ. Mẹ em thường làm tăng ca nên về nhà muộn hơn một chút ít. Mỗi khi ba về, ba thường nhắc chúng em đi học trước để lát nữa mẹ về sẽ ăn tối. Chúng em ngoan lắm. Em thường nhắc những em đi học trước, không phải đợi ba về mới đi học. Cả ba chị em, buổi chiều đi học ở trường về nghỉ ngơi, quét dọn nhà cửa và làm 1 số ít việc làm khác xong xuôi sẽ cùng nhau đi học bài. Những bài tập thầy cô giáo, chúng em đều triển khai xong trước khi ba về. Mẹ em về nhà muộn hơn. Mẹ về, chúng em dọn cơm lên, cả nhà vừa chuyện trò, vừa ăn tối vui tươi .
Source: https://suanha.org
Category : Gia Đình